C U Ộ C  Đ Ờ I  C H Ú A  G I Ê - S U

T H Ô N G  T I N  T H Ê M

Câu chuyện bắt đầu tại làng Nazareth, một ngôi làng nhỏ bé ở miền Galilê. Ở đó có một thiếu nữ tên là Maria, đã đính hôn với một người tên là Giuse. Cô là một người khiêm nhường, đạo đức, sống trọn vẹn trong niềm tin vào Thiên Chúa.

Vào một ngày kia, Thiên Chúa sai Thiên Thần Gabriel đến với cô.

Gabriel hiện ra và nói:

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà!” (Lc 1,28)

Maria bối rối, không hiểu lời chào ấy có nghĩa gì. Thiên thần trấn an:

“Maria, đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Này đây, bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao…” (Lc 1,30–32)

Maria thưa lại:

“Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng?” (Lc 1,34)

Thiên thần đáp:

“Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà… Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” (Lc 1,35–37)

Và lúc ấy, giữa thinh lặng và thiêng liêng, Maria đã thưa một lời quyết định lịch sử:

“Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa. Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38)

Từ lời “xin vâng” ấy, Ngôi Hai Thiên Chúa đã nhập thể làm người. Maria trở thành Mẹ Thiên Chúa, không phải vì quyền lực hay công trạng riêng, mà vì ơn Chúa và lòng vâng phục tuyệt đối của Mẹ.

Đây chính là hai tiếng “xin vâng” mà bài hát nhắc đến – không chỉ là lời đồng ý, mà là một hành động đức tin và vâng phục sâu xa, dù Maria chưa hiểu hết mọi chuyện sẽ xảy ra với mình.

Bài hát diễn tả điều này qua hình ảnh người tín hữu noi gương Mẹ Maria, học lấy sự tin tưởng và can đảm của Mẹ khi đón nhận thánh ý Chúa, dù cuộc sống có đầy nguy khó, bóng tối hay bẫy giăng. Lời điệp khúc “Xin vâng – hôm qua, hôm nay và ngày mai” nhấn mạnh việc sẵn sàng vâng theo Thiên Chúa không chỉ một lần, mà suốt đời – như Mẹ Maria đã sống.

 

N H Ạ C  K H Ô N G  L Ờ I